Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

ĐAU.

Miệt mài dốc chén rượu cay
Tỉnh ra năm cạn, tháng ngày đã vơi.
Mới hay dưới ngọn đèn trời.
Vẫn soi không thấu lòng người nhân gian.
Xót thương thay kiếp dã tràng.
Se tình ảo mộng, sóng tràn hoài công.
Lời nguyền bỗng chốc hư không
Nỗi oan khiên lại lòng vòng chưa thôi
Đớn đau một tấn trò đời...

12/1/2017
(GKM)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét