Thứ Hai, 20 tháng 2, 2017

KHÔNG ĐỀ

Ta đứng mãi bên cầu đổ gãy.
Ôm tim đau hóa dại giữa trời.
Bỏ gương lược, bỏ buông hết thảy.
Tự chôn mình từ buổi hôm nay.


GKM


Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

SAY...

Ta ngồi trên đỉnh phù vân
Với trăng bàng bạc hình nhân ảo mờ
Tiêu tương một khúc mơ hồ
Hồn say lướt khướt bên bờ thụy du

16/2/2017
(GKM - KTCT)





Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

DẪU LÀ CUỘC CHƠI.

Nghe thương nhớ quay về nơi chốn cũ.
Vội dang tay ôm lấy khẽ vỗ về.
Ôi dòng sông đi qua ngày sóng dữ.
Vẫn hiền hòa sau biến cố lê thê.

Đã có lúc rong rêu vùng ký ức.
Bước chân hoang từ lạc lối thu cười.
Ly rượu cũ chiều nay dường uống nốt.
Mặc nỗi buồn chong phố đốt đêm trôi.

Tôi... là tôi thêm một lần bước vội.
Giữa đời vui, gom hết những ngậm ngùi.
Tay sấp ngửa đếm nỗi mình mong đợi.
Dẫu cõi trần gian ấy chỉ cuộc chơi.

4/2/2017
(GKM - KTCT)



Thứ Tư, 1 tháng 2, 2017

Trớ trêu...

Ai đem héo úa gửi trăm năm
Chốc lát, tàn phai gối mộng nằm.
Trớ trêu con tạo đùa nhân thế
Đặt để chung tình với mong manh

1/2/2017
(GKM)
Hoa rụng trên nhánh xương rồng già nơi cửa thiền sáng hôm qua.



Không đề

Vẫn giàn trầu của ngày xưa.
Mà hoa cau trắng rụng thưa góc vườn.
Tình gầy guộc thấy mà thương
Tháng năm cõng hết nỗi buồn can qua.
Bây giờ đâu phải tháng ba
Sao như cuốc gọi mùa hoa đỏ ngời.
Ai mang khói thả lưng trời
Mù cay khét đắng nửa đời tôi đi.

1/2/2017
(GKM)