Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

ĐÊM...

Đêm, ngàn cơn bão nổi
Quất vào đời vết roi.
Ta nằm sâu ngục tối
Nghe tim mình thóp thoi.

Giấu lòng tia nắng quái.
Trầm phù một giấc thưa
Ngẫm nhân tình thế thái
Cúi đầu cuộc tiễn đưa.

Ngày qua là không tháng
Đời buồn chẳng có tên.
Ảo hình như một kiếp
Mong manh và lãng quên
...
24/5/2017
(GKM)
Tranh minh họa sưu tầm



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét