Thứ Hai, 13 tháng 11, 2017

QUÊ NGHÈO

Thương sao bóng nắng trưa hè
Giậu thưa, vách cũ bốn bề gió reo
Tuổi thơ thoáng chốc bay vèo
Đời buồn vẫn nặng quê nghèo, mẹ ơi!
Gió ngàn năm thổi bên trời
Qua bao nhiêu nữa cho vơi nỗi niềm.

13/11/2017
(GKM)


Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

HOÀI NIỆM

Gió, mây và mùa Thu cũ
Ra đi và chẳng quay về
Như ta, em ...không níu giữ
Lạc loài cùng tận cơn mê.

Khi cô đơn tự bật khóc
Là thơ thêm một chấm buồn
Khi nụ cười chợt ngơ ngác.
Trong lòng đổ hạt mưa tuôn.

Dặn mình thôi đừng thổn thức
Mảnh trăng tròn khuyết dãi dầu
Hoa cau rụng đầy sân vắng.
Hương giờ biết gửi vào đâu?

11/11/2017
(GKM)