Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

DU CA #6

Có khi đời lạc quán gió.
Cuồng phong những nẻo bơ vơ.
Có khi tình về trú lá.
Chưa Thu rụng nỗi tình cờ.

Gió mang đi lời sầu muộn.
Ru khẽ mưa đời đau thương.
Lá buông lơi cành về cội
An nhiên đọng giữa vô thường.

Có khi tình là hạt bụi.
Lỡ làm cay mắt trần gian.
Ngỡ cơn mưa đời mời gọi
Xuân sang vực những hoang tàn.

Trăm năm là sương là khói.
Dòng đời con nước hoài trôi.
Đi đâu cũng về vô ngã.
Tri âm hỏi có ai người...?

Có khi lời chẳng là lời
Ta ngông cuồng hát mà thôi...

KTCT 16/5/2016



CHANSON VAGABONDE #6

....
Il est des jours où la vie n'a plus de sens
C'est vers nulle part que nous pousse la tempete
C'est parfois l'amour qui ns offre un abri
Le hasard d'une rencontre alors que l'automne n'est pas encore là

Le vent souffle des paroles tristes
Qui bercent la pluie des douleurs de la vie
La feuille délaisse la branche et tombe
Avec sérénité dans la douceur de l'impermanence

Depuis cent ans la vie n'est que brume et fumée
Tel un cours d'eau qui coule sans fin
Vers le Sans Ego après tant de vicissitudes
Mais qui connait l'absolue vérité?

Il semble parfois que la parole ne soit plus parole
Je ne chante que la folie ...

(Tran Huu Nghia dịch sang tiếng Pháp )